Tình [Em] yêu là gì mà thế [G] giới phải khóc
Khi mộng [D] mơ vỡ tan [Em] tành
Tình [Em] yêu là gì mà tôi [G] cố níu với
Dẫu niềm [D] đau, nhói tim [Em] tôi.
[Am] Thế giới ấy, ôm đầy [Em] những hy vọng
[D] Rồi một ngày, trắng [Em] đôi tay
[C] Thế giới ấy, bây giờ [Am] tan như mây
[C] Em tan biến như [B7] mây.
Ngọt [Em] ngào bờ môi tôi đã [G] thắm tiếng nói
Dẫu lời [D] kia nghe để [Em] cười
Nụ [Em] hôn nồng nàn còn đắm [G] mê choáng váng
Sao giờ [D] đây, xa ngút [Em] ngàn
[Am] Thế giới ấy tan thành [Em] đám mây vàng
[D] Gieo trong tôi, nỗi [Em] hoang mang
[C] Thế giới ấy bây giờ [Am] tan như mây
[C] Em tan biến như [B7] mây.
Một ngày nào [Em] đó trong cuộc [G] đời
Không còn [Am] ai, khóc cho một [C] người
Làm sao [Am] em vơi nỗi cô [G] đơn
Khi mùa [D] đông đã ngủ [Em] quên
Bên dòng [Am] sông xưa vắng [B7] lạnh.
Một ngày nào [Em] đó, trong cuộc [G] đời
Khi tình [Am] yêu, chết không một [C] lời
Ðời tôi [Am] như chiếc lá chới [G] với
Em nằm [D] yên bên dòng [Em] sông
Không còn [B7] ai tiếc thương [Em] người.