1. Lầm lỡ [Em] xưa đó anh đã trót ngu như [Am] một tên con nít
Đã [B7] ham chút vui đã quên mất em chờ [Em] đợi anh
Anh lao [Am] vào cuộc vui quên mất lối
Quên em [Em] chờ đợi trong đêm nhức nhói
Khiến [F#dim] cho trái tim của em sắp mất [B7] tin yêu.
2. Từ phút [Em] giây đó em đã sống mang trong [Am] lòng đầy ghen tức
Mắt [B7] em hết trong môi em tắt [Em] nụ cười
Tim em [Am] chỉ còn ghen tuông lấp lối
Không gian [Em] ngập để chua cay tức tối
Lỗi [F#dim] anh, lỗi em chúng [B7] ta đã mất nhau [Em] rồi
ĐK: Lòng anh luôn hối [Am] lỗi đã lấp [D] vùi một khoảng [Bm] khắc
Khiến [Em] em u sầu đôi [Am] mắt xoá [D] tan bóng dáng [G] thiên đường [E]
Tại sao em mang [Am] mãi những đau [D] thương của quá [Bm] khứ
Khiến [Em] bao lỗi lầm vẫn [Am] cứ sống [F#dim] trong giây phút này [B7] đây
[Am] Tha lỗi [B7] anh, tha lỗi [Em] em,
[C] tha lỗi [D] nhau yếu đuối con [G] người [E]
[Am] Anh vẫn [B7] yêu em xin thứ [Em] tha cho
Cho [F#dim] con tim anh đã [B7] trót đi hoang một [Em] lần