1. Tôi [G] đến Tây Ninh một [D] chiều, thăm [A7] người em tôi mới [D] quen
Xa [G] cách nơi đây bao [A7] ngày nhưng lòng tôi luôn vẫn [D] nhớ
Dọc đường tôi [G] qua, cây xanh che bóng hai [F#m] hàng
Thênh [Bm] thang phố xá đông [Em] người, hân [A7] hoan ngời bao ánh [D] mắt.
2. Hoa [G] lá xinh tươi trong [D] vườn, trên [A7] đồi chim muông hót [D] reo
Nghe [G] tiếng chuông ngân ban [A7] chiều, lên chùa dâng hương đi [D] lễ
Nhìn từ trên [G] cao, xa xa thấp thoáng bên [F#m] hồ
Long [Bm] lanh đáy nước in [Em] trời, lung [A7] linh đẹp như bức [D] tranh.
ĐK:
Đường về Tây [D] Ninh, mênh [Bm] mang xanh biếc mây [G] trời
Chang [A] chang nắng chói trên [D] đầu, sao [G] tôi vẫn nghe nồng [D] thắm
Tình người nơi [F#m] đây, bao [A] la ấm áp tim [G] tôi
Bên [Em] nhau trong tiếng hát [A] ca, cho [A7] tôi thấy yêu đời [D] hơn.
3. Tôi [G] viết câu ca thật [D] lòng, tặng [A7] người Tây Ninh mến [D] yêu
Giây [G] phút chia tay xa [A7] rồi, tôi về mang bao lưu [D] luyến
Một lần quen [G] nhau, ghi sâu thắm thiết muôn [F#m] đời
Không [Bm] quên dẫu cách phương [Em] trời, Tây [A7] Ninh nhớ hoài trong [D] tôi.