1. Ta viết cho [Am] em cho cuộc [F] đời khi [Am] ta không còn được làm [E7] người
Mai nếu ra [Dm] đi chôn cuộc [G] đời trở [E7] về với con đường xa [Am] xôi
Ta viết cho [F] em khi bờ [Dm] môi vẫn còn là nụ cười tiếc [C] nuối [Am]
Dù biết mai [Dm] đây khi đường [G] đời bao đợi [E7] chờ là những dối gian hờn [Am] ghen.
ĐK:
Xin được một [F] ngày ta nắm [E7] lấy tay [Am] em
Trong khoảng trời [F] buồn thôi [E7] cố quên [Am] đi
Xin hãy quên [G] đi khi nụ [F] hoa vẫn [Bdim] còn nhờ hơi nắng [E7] ấm
Ta vẫn [Am] còn được nhìn thấy [Dm] nhau
Trước khi chôn [G] vùi đời [E7] người dưới nấm mộ [Am] sâu.
2. Ta hãy cho [Am] nhau khung trời [F] muộn khi [Am] ta mang nhiều cuộc tình [E7] buồn
Lê bước lang [Dm] thang để được [G] nhìn nỗi [E7] buồn dưới nấm mộ chôn [Am] sâu
Xin bước bên [F] nhau khi thời [Dm] gian vẫn còn là một hơi thở [C] ấm [Am]
Ta hãy cho [Dm] nhau khi chiều [G] tà thôi muộn [E7] phiền vì những đắng cay trần [Am] gian.