Người gian khó [G] tiền không có nên lòng ưu [D] phiền,
người nhiều tiền quá cũng sinh âu lo chuốc thêm ưu [G] phiền.
Các cháu bé [G] học nhiều quá cũng luôn ưu [D] phiền,
và nhiều người lớn hết yêu thương nhau cũng sinh ưu [G] phiền.
Tiền không có [G] ngồi đây hát chẳng hay ho [D] gì,
tiền nhiều đó không ca hát cũng đâu vui [G] gì.
Cứ ngước mắt [G] tìm hạnh phúc nơi tận chân [D] trời,
để rồi từ đó trái tim ưu tư hết yêu thương [G] đời.
Hãy giữ lấy [G] niềm hạnh phúc trong mỗi con [D] người.
Là từng ngày sống với bao yêu thương với bao tiếng [G] cười.
Cất tiếng hát [G] hòa cùng với trái tim yêu [D] đời.
Để nụ cười mãi thắm tươi trên môi đóa hoa xuân [G] ngời.