1. Số phận con [Em] người, tựa như tờ giấy [G] trắng
Người đời viết [Am] lên, bao cay đắng tủi [Em] hờn
Ai Biết có [D] đâu hay, ta mang nhiều nỗi [Bm] niềm
Kiếp phong [D] trần, dòng đời vẫn lặng [C] trôi. [B7]
2. Sống một kiếp [Em] người, đâu ai không lầm [G] lỡ
Miệng đời sân [Am] si, tô thêm vết thương [Em] lòng
Nhân thế đau [D] thương, sao cữ mãi ưu [Bm] phiền
Thôi ta cứ [D] cười, sống [B7] một đời an [Em] nhiên.
ĐK:
Chốn dương [D] gian, chẳng qua là tạm [G] bợ
Vì kiếp [C] người, ai củng như [Em] ai
Đừng vì hơn [Am] thua, mà phải chịu khổ [Em] đau.
Hãy sống hôm [G] nay, cho mai sau ta tự [Em] hào
Dù hướng [B] đời, có muôn ngàn sỏi [G] đá
Đầu ngẩn [D] cao, vượt qua [B7] hết bão [Em] giông.
3. Số kiếp con [Em] người, mỏng manh như là [G] gió
Gió đến rồi [Am] đi, mang theo những vui [Em] buồn
Hãy sống thật [D] tâm, đừng gây bao oán [Bm] thù
Hãy sống thật [D] lòng, đừng ranh ghét sân [Em] si.