1. [Dm] Khi hoàng thành khép lại, [Am] tiếng cung đàn sầu bi ai
[Bb] Đau thương cho [C] nàng một đoá hồng [F] phai
Ta hỏi [Bb] người đang trong gương, người có buồn [Am] không kiếp đoạn [Dm] trường?
Áo gấm, trâm [Gm] cài người có thiếu đâu sao chẳng an [A7] vui?
2. Một mình [Bb] ngắm trăng xa ngàn mây trăng mờ vì [Am] bóng mây đen bủa [Dm] vây
Ta chờ [Gm] mây tan ta [C] ngắm [Am] trăng [Dm] vàng
Chờ chàng [Bb] đến thu sang rồi đông tô má [Am] hồng cho ai mà [Dm] trông?
Chốn khuê [Gm] phòng nhớ [A7] ai nát tan [Dm] lòng.
ĐK:
Người là [Bb] trăng dưới nước, ta như hoa [Am] buồn trong gương
Xin một lần [Gm] yêu dù cách [C] xa muôn dặm [F] trường
Khúc nhạc này [Bb] ai viết để cho ta sầu trái [G] ngang khi người xa [Dm] lạ
Đàn thiên [Gm] thu từ nay đứt [Am] dây tơ [Dm] rồi.
2. Một mình [Bb] ngắm trăng xa ngàn mây trăng mờ vì [Am] bóng mây đen bủa [Dm] vây
Ta chờ [Gm] mây tan ta [C] ngắm [Am] trăng [Dm] vàng
Chờ chàng [Bb] đến thu sang rồi đông tô má [Am] hồng cho ai mà [Dm] trông?
Chốn khuê [Gm] phòng nhớ [A7] ai nát tan [Dm] lòng.
ĐK:
Người là [Bb] trăng dưới nước, ta như hoa [Am] buồn trong gương
Xin một lần [Gm] yêu dù cách [C] xa muôn dặm [F] trường
Khúc nhạc này [Bb] ai viết để cho ta sầu trái [G] ngang khi người xa [Dm] lạ
Đàn thiên [Gm] thu từ nay đứt [Am] dây tơ [Dm] rồi.
* [Bb] Đêm tàn trong canh vắng tịch liêu mình [Am] ta ôm nỗi sầu [Dm] đau quạnh hiu
Người [Gm] đau, gương [C] loan ướt lệ [F] sầu
Một ngày [Bb] thu trăng sáng [C] soi, chim én lìa [Am] đàn, gương loan vỡ [Dm] đôi
Ta ước [Gm] rằng được làm cánh [Am] chim về với mây [Dm] trời.
Tăng tone [Dm] -> [Ebm]
ĐK:
Người là [B] trăng dưới nước, ta như hoa [Bbm] buồn trong gương
Xin một lần [Abm] yêu dù cách [C#] xa muôn dặm [F#] trường
Khúc nhạc này [B] ai viết để cho ta sầu trái [Ab] ngang khi người xa [Ebm] lạ
Đàn thiên [Abm] thu từ nay đứt [Bbm] dây tơ [Ebm] rồi.
[Abm] Ân sủng dành [Bbm] cho kẻ khác [Ebm] rồi.