[Em] Những câu hát thăng trầm như tiếng mưa [Bm] rơi
Có phải ông [C] trời không muốn [D] nghe một bài ca [G] mới
Từng [Em] lời kêu oan khóc oán xé [Bm] tan bầu trời
Gọi [Am] mời từng [Bm] giọt nước mắt ở [Em] đâu tuôn rơi.
[C] Chẳng có đám mây nào mà lại không [Bm] tan
Không mối tình [Am] nào mà không [D] mang màu nước [G] mắt
Đoạn [C] đường ta đã đi qua chắc em [Bm] mệt rồi
Thôi [Am] tạm dừng lại ở [Bm] đây sau những cơn [Em] mưa.
ĐK:
[Em] Sau cơn mưa chúng ta quay lại mọi [Bm] thứ tồn tại
Chỉ anh thất [Am] bại anh [D] không phải là bờ [G] vai của [D] ai
[Em] Sau cơn mưa có ai ở lại cũng chỉ [Bm] là thương hại
Ân tình trả [Am] xong đến [Bm] nay mưa giông không [Em] về.
[Em] Sau cơn mưa trái tim kiên cường ngày nào [Bm] như bức tường
Trở nên tầm [Am] thường khi tưởng [D] tượng một người anh [G] thương cùng [D] ai
[Em] Sau cơn mưa nắng quay trờ lại xóa đi [Bm] màn đêm dài
Đưa tay đón [Am] lấy nắng trời [Bm] sau cơn mưa trời lại [Em] sáng.