[Em] Có lý do [Bm] nào để [Em] em tiếp tục chịu đựng cơn đau
[C] Để ở bên một người tàn [D] nhẫn với [G] em
Bông [C] hoa kiêu sa ngày [D] xưa giờ tàn [Bm] úa như thế [Em] này
Vì một [Am] người như vậy có [Bm] đáng không [Em] em?
Tàn [C] nhẫn với bản thân [D] mình là [Bm] cách em trách anh vô [Em] tình
Vì đã [Am] không thương em đến [Bm] nơi để giờ [Em] đây hoa úa rã rời
Yêu sai [C] người là ta tự giết [D] ta vì mù [Bm] quáng yêu đến thế [Em] mà
Thân em ngọc [Am] ngà giờ này còn [Bm] đâu em tự [Em] giấu.
Em là bông [C] hoa ngày xưa một [D] thời
Có hàng [Bm] vạn người thường xuyên lui [Em] tới
Để bây [Am] giờ bông hoa tả [D] tơi đời em khổ [G] vậy. [Am] [G]
Có yêu thương [C] nào mà không có đắng [D] cay chỉ là [Bm] ta cố gắng che [Em] đậy
Để đêm [Am] về rượu nồng thấm [Bm] say em lại [Em] buồn.
Nước mắt [C] này xin được cứ [D] tuôn để nỗi [Bm] buồn này cũng vơi [Em] đi
Cố nén làm [Am] gì tự mình khổ [D] đau sao không buông [G] xuống.