1. Nhìn em [Em] khóc một mình giữa [Bm] đêm
Bàn tay [C] ôm những [D] kỷ niệm [G] buồn
Lòng đau [Em] lắm nhưng chẳng nói [Bm] ra
Giờ người [C] ta đã [Bm] bỏ em [Em] rồi.
2. Rồi em [Em] nói sẽ cố [Bm] quên
Mà tại [C] sao tim [D] vẫn còn [G] nhớ
Để đêm [Em] xuống nỗi buồn ở [Bm] bên
Tại sao [C] em vẫn [Bm] cứ mong [Em] chờ.
ĐK:
Sao em lại [C] khóc một mình như [D] vậy
Người ta có [Bm] thương có yêu gì [Em] đâu
Em mãi ôm [Am] sầu cho tim nát [D] tan
Sao không mở [Bm] lòng cho anh ủi [Em] an.
Thôi em đừng [C] khóc em ơi đừng [D] buồn
Thời gian sẽ [Bm] thôi không chờ đợi [Em] ai
Hãy để anh [Am] được bên em sớm [D] mai
Cho em nụ [Bm] cười quên đi dắng [Em] cay.
* [C] Khóc làm gì em nhớ làm gì [D] cho tim mình đau
[Bm] Những câu chuyện quá khứ thôi hãy [Em] để lại sau
[C] Có anh rồi anh sẽ luôn ở [D] bên chở che
Cho [Bm] em những tháng năm bình [Em] yên.