1. Bốn mươi năm tròn tôi xa Sài [C] Gòn [Am]
Buồn nhắc kỷ [Em] niệm khi rời cố [G] hương [Dm]
Giờ luống tuổi đời sao thương [F] quá
Thương Sài [Em] Gòn công viên băng [G] đá
Thương Sài Gòn phố xá nên [Am] thơ.
2. Nhớ ôi vô [F] cùng thương [G] ôi lạ [C] lùng [Am]
Chiều bến Bạch [Em] Đằng mưa phùn ướt [G] vai [Dm]
Lòng ngỡ ngày về không xa [F] lắm
Hôn vội [Em] vàng lên đôi môi [G] thắm
Nhưng nào [G7] ngờ đã bốn mươi [C] năm.
ĐK:
Sài Gòn của [Am] tôi còn đâu má thắm môi [C] mềm
Còn [Dm] đâu giọng hát êm [Em] êm ấm[Am] lòng khi phố lên [Em] đèn
Thương nhớ ngày [Dm] qua thương tà áo trắng bay [Em] bay
Những [G] chiều dạo phố cùng ai thương làn [G7] tóc thương bờ [C] vai.
3. Bốn mươi năm trường không quên ngày [C] buồn [Am]
Chỉ biết ngậm [Em] ngùi cho mệnh nước [G] non [Dm]
Còn đó Sài Gòn luôn yêu [F] dấu
Thương Sài [Em] Gòn như thương xương [G] máu
Mong Sài [G7] Gòn đừng ngủ quá [C] lâu.