1. Người ơi mùa [Am] xuân về trên cánh tay trần gầy guộc
Người sao vội [F] đi khi phố [Dm] chiều lunh linh thắp [C] nến
[A] Mình ta ngồi [Dm] đây nghe [G] ai xa phố bơ [C] vơ
Con [F] phố cũng đứng trơ [Dm] trơ nhớ ai hoa tuyết ơ [G] thờ [E7]
2. Tại sao là [Am] ta ngồi trong phố âm thầm đợi chờ
Ngoài kia mùa [F] xuân vẫn lạnh [Dm] lùng giăng sương khắp [C] lối
[A] Và linh hồn [Dm] ta như [G] ai mới khóc trong [C] mơ
Nước [F] mắt nhỏ xuống môi [Dm] khô phố [E7] ơi xuân đến bao [Am] giờ [E]
ĐK: [F] Vì ai là [Dm] xuân nên người đi [F] phố cũng u hoài ngũ [G] vùi
[E] Điệu ru mùa đông như mãi còn trên môi đắm [Am] đuối
[A] Dù không còn [Dm] ai xuân [G] không đến nữa xuân [C] ơi
Ta [F] vẫn nắn nót cung [Dm] tơ ru ai những tối giao [E7] mùa
3. Người đã là [Am] xưa mùa đông đến một lần từ tạ
Ngoài hiên mùa [F] xuân sẽ là [Dm] mùa bên nhau lần [C] cuối
[A] Từ đây người [Dm] xa hư [G] hao chăn gối hư [C] hao
Nuối [F] tiếc ánh nến lao [Dm] đao phố [E7] ơi thôi nhé xin [Am] chào