1. Thôi [G] em đừng tiếc cuộc tình tàn
Rồi mai nhung [D] nhớ sẽ chìm vào hư [G] không
Thôi [C] em dù có lỡ muộn [Am] màng
Về đây ôn [D] lại chuyện riêng hai đứa [G] mình
Lo [C] chi một thoáng đã trăm [Bm] năm
Quanh đi quẩn [D7] lại đời phai như bụi [G] mờ.
2. Thôi [G] em đừng khóc cuộc tình sầu
Về đâu em [D] hỡi tháng ngày dài mai [G] sau
Thôi [C] em đời dẫu có phụ [Am] phàng
Ngồi đây ta [D] kể chuyện xưa non nước [G] mình
Quê [C] hương từ tiếng hát trong [Bm] nôi
Ru thân lưu [D7] lạc ngậm ngùi trời quê [G] xa.
ĐK:
Thôi [C] em cầm chắc lấy tay [Am] này
Cùng ta dâu [Bm] bể cuối trời mình lãng [Am] du
May ra còn vướng chút duyên [Bm] sâu
Đôi ta cố [D7] níu đời nhau thêm nợ [G] nần.
3. Thôi [G] em mùa cũng vừa rụng tàn
Vàng theo chiếc [D] lá ru tình ngàn thu [G] xa
Nghe [C] như lạc mãi cõi mịt [Am] mùng.
Đời rong rêu [D] mộng tìm đâu ra lối [G] về
Đêm [C] sâu ngồi ngóng bóng mưa [Bm] qua
Nghe như ai [D7] gọi từ nghìn trùng xa [G] xa.