1. Rồi một [Am] ngày ta [C] trở thành cát [Am] bụi
Thân khác nào những [C] sỏi đá rong [Dm] rêu
Đời qua [C] đi bao [Am] tháng ngày rong [G] ruổi
Còn trong ta in [Em] hằn nét đam [C] mê.
Ngoảnh tìm [Am] về những [C] dấu đời hoang [G] hoải
Xoay mắt nhìn theo [Em] từng vết chân [C] qua
Phủi trên vai bao [Am] tiếng hờn vương [G] lại
Hành trang [Em] theo lời yêu viết đậm [Am] màu.
ĐK:
[C] Mang mang kiếp thân con [Am] người
Bao [Dm] ước mơ trong [E7] đời gom [Am] được
Chỉ lặng nhìn thời gian [G] qua
Để ngậm ngùi đời trăm [E7] năm
Sương khói mong [Am] manh.
2. Hỏi cuộc [Am] đời bao [C] ngày vừa thức [Am] dậy
Vui ơn trời cho [C] vạt nắng lung [Dm] linh
Được ơn [C] ai những [Am] dấu đời êm [G] dịu
Để trong ta nguyên [Em] vẹn chữ yêu [C] thương
Còn lại [Am] là lúc [C] giật mình thức [G] dậy
Con tim hằn bao [Em] rạn nứt nhân [C] sinh
Ngày qua đi riêng [Am] nỗi sầu cô [G] đọng
Tình yêu [Em] ai còn sóng sánh trong [Am] tim.