[Dm] Anh phải làm sao để [Am] quên em ngay lúc này
Ký [Gm] ức dày vò tâm [C] can anh suốt bao [F] ngày
[Bb] Anh phải làm sao để [Am] học cách yêu người [Dm] mới
Anh [Gm] sợ lại thêm một [Am] lần đỗ vỡ em [Dm] ơi.
[Bb] Sao vậy em, sao rời xa anh [Am] chẳng lý do?
Anh đã dành [Gm] hết con tim [C] trao về em không [F] đắn đo
Mình [Bb] từ người thương trở thành xa lạ, em [Am] mặc anh chơi [Dm] vơi
Vết [Gm] thương này ai [Am] khâu ai vá em [Dm] ơi?
ĐK:
Nhiều lần bật [Dm] khóc trong đêm quạnh vắng kỷ niệm giết [Am] chết anh trong thinh lặng
Từng dòng lệ [Gm] nóng rơi ướt vai [C] áo, anh biết làm [F] sao?
Gượng cười giấu [Dm] nỗi buồn vào chiêm bao nhưng thâm tâm [Am] anh không ổn chút nào
Để quên một [Gm] người thật [A7] sự khó đến vậy [Dm] sao?
Dặn lòng xem [Dm] như là trời cao kia để mình có [Am] duyên nhưng không có nợ
Ừ thì người [Gm] ta nói đúng tình [C] đẹp còn khi dang [F] dở
Vì em chẳng [Dm] xem anh là bến đỗ phải chăng với [Am] em anh là kẻ khờ
Người [Gm] gieo cho anh ước [A7] mơ rồi em đập [Dm] vỡ.