1. Cảm xúc đôi ta bây [Bb] giờ có còn như lúc [F] xưa
Chẳng biết anh đã mạnh [C] mẽ quên được em hay [Dm] chưa?
Phải cần thêm bao [Bb] nhiêu nỗi buồn, bao [F] nhiêu thất vọng
Để em [Gm] thấu mình đã mất [C] nhau. [C7]
2. Những tổn thương anh [Bb] mang cho em dường như quá [F] nhiều
Cảm giác an toàn bên [C] anh vẫn luôn mỏng [Dm] manh
Cần ai [Bb] thấu hiểu, cần lắm [F] những chiều
Tựa vào lòng [Gm] nhau, mong quên đi nỗi [C] đau. [C7]
ĐK1:
[F] Quay lưng đi, đừng [C] trông mong chi
Bởi phút [Am] giây biệt ly chẳng ai [Dm] than trách gì
Em đã cố [Bb] hết sức níu lại
Không [Gm] để tim [C7] mình ngừng [F] đập.
[F] Quay lưng đi và [C] ngay nơi đây
Là [Am] người con gái đã yêu [Dm] anh rất nhiều
Nhưng có lẽ [Bb] số phận
Không cho đôi [Gm] ta được [C7] ở bên [F] nhau.
ĐK2:
[F] Gió vẫn hát bài [C] ca năm xưa
Dưới cơn [Am] mưa, một người tâm [Dm] tư đang rối bời
Buông yêu [Bb] thương nhưng đau lòng
Vì [Gm] em chưa [C7] quên được [F] anh.
Nhưng [F] anh đi đi và [C] em vẫn thế
Vẫn là [Am] người con gái đã yêu [Dm] anh rất nhiều
Nhưng em đây [Bb] đã chấp nhận
Đôi [Gm] ta bây [C7] giờ chia [F] xa.