1. Ta gặp [F#m] nhau bên phố không [D] quen đèn mờ trong quán [F#m] vắng.
Ly rượu cay đêm [Bm] nay, em vơi sầu tan [A] tác tình bao năm vương [D] vấn
yêu người chẳng màng yêu [E] em, đời không khóc giùm [C#7] em.
2. Đêm buồn [F#m] trôi trong tiếng mưa [D] rơi chuyện đời em thấm [F#m] ướt.
Tâm sự đời lao [Bm] đao em gieo sầu hiu [A] hắt
tình vơi theo nước [D] mắt, tâm tình gửi người không [E] quen
ngồi bên ly đắng sầu cay, khóc cho vơi [A] buồn,
khóc cho tan [F#m] sầu, tình đầu rồi lạnh [E] lùng,
duyên trôi theo mưa [D] mau, người mong người một [E] chiều,
tình thơ ban [A] đầu là tình lưu [C#7] luyến trong tim muôn [F#m] đời.
ĐK:
[A] Ôi lữ khách xa [F#m] nhà, tìm cơn say che giấu nỗi buồn,
cùng em chung chén sầu [F#m] vơi.
Tiếng mưa gợi tình [A] buồn, rượu mềm mắt môi [F#m] gầy,
tình người xa [Bm] xứ, quyện tình người đêm [E] vắng
em và [C#7] anh mộng ước trao về [F#m] nhau.
3. Anh lại rời [F#m] xa, đêm nay sao chóng [D] qua, giọt sầu rơi héo [F#m] hắt.
Nhớ người anh đêm [Bm] nay, trong duyên mình gặp [A] gỡ,
mình trao nhau ân [D] ái tiếng lòng gọi mời yêu [C#7] thương,
mình trao hết về nhau, nhớ cơn mưa [A] dài, nhớ vai phong [F#m] trần.
Ai yêu em đêm [E] nay, ai nâng niu đôi [D] tay, rồi mi tràn lệ [A] sầu,
tình em mong [E] chờ chợt tan [C#7] vỡ trong đêm mơ [F#m] này.