1. Cách vạn trùng [Am] mây, biết khi nào có ngày sum [Em] vầy
Ước hẹn còn [F] đây, nỡ quay [G] lưng vội buông cánh [C] tay
Lỡ thời xuân [Am] xanh, nên giờ đây có sao cũng [Em] đành
Ngấn lệ năm [F] canh, giữa đêm [G} đông mưa giông ướt [Am] lạnh.
T-ĐK:
Mấy đời ai [Am] thương thân hèn, cố đèo bòng [Em] chi hổ thẹn
Ngước nhìn người [F] thương nay hóa [G] dưng đớn đau vô [C] chừng
Áo hồng tân [Am] nương vui mừng, có người khóe [Em] mắt rưng rưng
Ngày mà anh [F] nát cõi lòng là [G] ngày em đẹp [Am] nhất.
ĐK:
Xuân thời con gái có [Am] bấy lâu chưa trọn chữ hiếu nên [Em] dám đâu
Gửi phận nơi chẳng thể [F] để cho tương lai [G] em như dải lụa [C] đào
Mưa nào cũng sẽ có lúc [Am] thôi bởi lầm tin chót lưỡi [Em] khóe môi
Nên giờ muôn vàn cay [F] đắng phủ quanh nỗi [G] đau thấu [Am] trời.
Đâu rồi những lúc em [Am] yếu mềm anh ở bên cạnh che [Em] mỗi đêm
Chim trời lẽ [F] bóng, nơi mái tranh [G] xiêu cô liêu trước [C] thềm
Hoa nào cũng sẽ đến [Am] lúc tàn một lòng son sắt cũng [Em] vỡ tan
Qua cầu rút [F] ván, chọn khoác lên [G] thân gấm nhung bạc [Am] vàng.
2. Đoạn đường phía [Am] trước anh ước em bước như là em [Em] mong
Từ giờ về [F] sau, vẹn nguyên yên [G] ấm mãi bên tấm [C] chồng
Thẹn nguyện suốt [Am] kiếp cứ thế hãy để trôi vào hư [Em] không
Gượng cười chúc [F] phúc nhưng sâu thâm [G] tâm đau như xé [Am] lòng.
ĐK:
Xuân thời con gái có [Am] bấy lâu chưa trọn chữ hiếu nên [Em] dám đâu
Gửi phận nơi chẳng thể [F] để cho tương lai [G] em như dải lụa [C] đào
Mưa nào cũng sẽ có lúc [Am] thôi bởi lầm tin chót lưỡi [Em] khóe môi
Nên giờ muôn vàn cay [F] đắng phủ quanh nỗi [G] đau thấu [Am] trời.
Đâu rồi những lúc em [Am] yếu mềm anh ở bên cạnh che [Em] mỗi đêm
Chim trời lẽ [F] bóng, nơi mái tranh [G] xiêu cô liêu trước [C] thềm
Hoa nào cũng sẽ đến [Am] lúc tàn một lòng son sắt cũng [Em] vỡ tan
Qua cầu rút [F] ván, chọn khoác lên [G] thân gấm nhung bạc [Am] vàng.
* Chẳng phải cứ [Am] cho đi hết lòng là sẽ nhận [Em] lấy thứ ta mong
Yêu thương đến [F] mấy, cũng chẳng sánh [G] so với chốn hoa [C] mộng
Trọn đời ghi [Am] khắc sâu bóng hình đau lòng cho [Em] kiếp sống nhân sinh
Trao nhầm ánh [F] mắt nên trót tương [G] tư riêng [Am] mình.
Tăng tone: [Am] -> [Bbm]
ĐK:
Xuân thời con gái có [Bbm] bấy lâu chưa trọn chữ hiếu nên [Fm] dám đâu
Gửi phận nơi chẳng thể [F#] để cho tương lai [Ab] em như dải lụa [C#] đào
Mưa nào cũng sẽ có lúc [Bbm] thôi bởi lầm tin chót lưỡi [Fm] khóe môi
Nên giờ muôn vàn cay [F#] đắng phủ quanh nỗi [Ab] đau thấu [Bbm] trời.
Đâu rồi những lúc em [Bbm] yếu mềm anh ở bên cạnh che [Fm] mỗi đêm
Chim trời lẽ [F#] bóng, nơi mái tranh [Ab] xiêu cô liêu trước [C#] thềm
Hoa nào cũng sẽ đến [Bbm] lúc tàn một lòng son sắt cũng [Fm] vỡ tan
Qua cầu rút [F#] ván, chọn khoác lên [Ab] thân gấm nhung bạc [Bbm] vàng.