1. [Am] Đã có khi cuộc [Em] sống cho ta đắng cay thật [F] nhiều
Cho ta khóe mi lệ rơi cho ta bước chân trĩu [C] nặng
Vì niềm [F] tin đang nhạt phai trong trái [E7] tim.
2. [Am] Đã có khi hạnh [Em] phúc ngỡ như giấc mơ hoang [F] đường
Ta như cánh chim lạc bơ vơ lẻ loi giữa [C] trời
Vì tình [F] yêu đã theo ai nơi cuối [C] đường.
Cuộc [Am] sống cứ thế cứ thế ngỡ là bóng [Em] đêm vô tận
Để vùi lòng [F] quên đi bao ước mơ vẫn còn dở [C] dang
Và [Am] chính những lúc yêu đuối ta tìm thấy [G] trên bầu trời
Một vì [F] sao mang cho ta niềm [G] tin
ĐK:
Rồi ngày [C] mai thắp lên hy [F] vọng
Xua tan đêm [G] tối với bao muộn [C] phiền
Ngước mắt lên [Am] nhìn cuộc đời phía [F] trước
Nghe lòng phơi [Dm] phới rạng ngời tin [G] yêu
Giờ đây ta [C] đã khác xưa thật [F] nhiều
Khi ta đã [G] bước qua bao dại [C] khờ
Để thấy cuộc [Am] đời một màu rất [F] mới
Ngập tràn hạnh [G] phúc trong ngần yêu [C] thương