1. Quen [Am] thức đến sáng mong chờ một người [Em] nhắn lại
Quen [Dm] những buổi tối chẳng biết đi đâu, [C] tìm ai
Ngồi giữa đám [Am] đông vẫn thấy mình [Em] lạc lõng
Vẫn [F] thấy tim mình khắc ghi nụ cười [C] ai.
2. Quen [F] với phố xá những lúc đông vui, [Em] náo nhiệt
Chỉ [Dm] có mỗi bước chân tôi đi ngược [C] lối đơn côi
Tìm đâu bình [Am] yên, để tim đừng [Em] lên tiếng
Biết [F] cất những tổn thương, nơi đâu, để [E7] ngủ yên.
ĐK:
Ngày xưa ai [Am] nói với tôi hạnh phúc lứa đôi bên [Em] nhau chẳng rời
Ngày xưa ai [F] nói với tôi chỉ muốn ở bên tôi [C] trọn cả đời
Giờ đây chỉ [Dm] có mỗi tôi, lạc bước sau từng ký [Am] ức đánh rơi,
Ngỡ [G] như quá khứ cứ xa khỏi tầm [E7] với.
Người ta đâu [Am] biết phía sau hạnh phúc trước kia hy [Em] sinh những gì
Người ta chỉ [F] biết nói tôi mù quáng, nói tôi không [C] buông bỏ đi
Phải chi ngày [Dm] tháng ấy không, đẹp nhất, trong từng ký [Am] ức đánh rơi
Ngỡ [G] như giấc mơ tôi [E7] đã từng có, trong [Am] đời.