1. Tình [Am] yêu là [A7] thứ ánh sáng diệu [Dm] kỳ
Cho tâm hồn [G] ta nguồn ấm áp mênh [C] mông
Tình [F] yêu, là những đóa xuân [Dm] ngời
Xua tan đi niềm [Bm7b5] đau khi tình mình đến trong [E7] nhau.
2. Tình [Am] yêu lại [A7] đến bên anh thật [Dm] rồi
Đi trong mùa [G] đông mà không còn lạnh giá cô [C] đơn
Vịn [F] tay mình cùng [A7] bên nhau đi hết cuộc [Dm] đời
Dù trông gai hay bể [Bm7b5] dâu, anh nguyện che [E7] chở cho em người [Am] ơi.
ĐK:
Ngày hôm qua, cô đơn âm [Am] thầm còn [A7] bước bên [Dm] anh
Mà hôm [G] nay hương yêu dâng tràn rực [G7] rỡ trong [C] tim [A7]
Tâm hồn mở [Gm] lối [A7] khi tiếng yêu gọi [Dm] mời
Ơn đời vì [Bm7b5] đã mang đến em bên đời [E7] tôi.
Cùng bên [Am] nhau ta xây ngôi nhà mộng [A7] ước em [Dm] ơi
Nhìn con [G] thơ tung tăng vui đùa dường như ngày [G7] tháng quên [C] trôi [A7]
Ngôi nhà đầy [Gm] nắng dưới bóng [A7] cây suối reo bên [Dm] đồi
Không còn nặng [Bm7b5] trĩu với [E7] những lo toan đầy [Am] vơi.
3. Tình [Am] yêu đã hàn [A7] gắn những tổn thương trong [Dm] lòng
Cho anh hồi [G] sinh để được [G7] mãi yêu em dài [C] lâu
Vì [F] em anh xin nhận [Dm] lấy hết những phong ba cuộc [Bm7b5] đời
Con tim anh giờ [E] đây chỉ mở [E7] lối cho riêng em mà [Am] thôi.