1. [Em] Ngày nào mình mới biết yêu nhau [Bm] anh vẫn hay trêu đùa
Rằng [C] người cứ khóc như em, anh [B7] lần đầu tiên trông thấy
[Em] Dịu dàng người nắm lấy đôi tay [Bm] em giữ nguyên trong lòng
Lệ [C] rơi từ nay có [B7] anh ngắn [Em] lại.
2. [Em] Rồi mình cũng sánh bước bên nhau [Bm] qua biết bao con đường
Nhiều [C] lần nước mắt em rơi, anh [B7] thường lặng im không nói
[Em] Lòng dặn lòng sẽ cố không mi [Bm] cay để anh lo phiền
Lệ [C] rơi từ nay chỉ [B7] riêng vì [Em] yêu.
T-ĐK:
Em [Am] ngỡ mình [D] sẽ bên anh cùng [G] anh sớt chia vui [C] buồn
Như [Am] ngày mình chờ đợi [D] nhau nơi cuối [G] đường [B7]
Em [Am] ngỡ mình [D] sẽ bên nhau cùng [G] đi đến cuối chân [C] trời
Nhưng [Am] nào ngờ tình vỡ [D] đôi, em [F#7] về một mình lẻ [B7] loi.
ĐK:
Ngày xa anh [Em] sáng đến em cũng [D] khóc, [C] tối đến em cũng [B7] khóc
[Am] Từ khi biết yêu [G] người em rửa [F#7] mặt bằng nước mắt [B7] rơi
Người đâu hay [Am] lúc nhớ anh cũng [D] khóc, [C] lúc trách anh cũng [B7] khóc
[Am] Và em biết trên [G] đời, người giúp [F#7] em thôi dòng lệ [B7] rơi cũng chỉ anh [Em] thôi.