Có hai [Am] người thuở nhỏ nhà sát ven [G] sông
Nhiều đêm [C] đứng nhìn [E7] trăng chơi vơi giữa [Am] dòng
Tuổi niên thiếu hay mơ mộng [F] nhỏ
Vầng trăng [C] sáng chia đôi một [Em] nửa
Để tặng [Am] nhau kỷ niệm ngày [E7] sau khi cách xa.
Tháng năm [Am] mòn chỉ còn một ánh trăng [G] khơi
Nửa in [C] gối nửa [E7] theo ai đi cuối [Am] trời
Vì thương nhớ nên hoa nhạt [F] màu
Và sông [C] nước lăn tăn gợn [E] sầu
Người về [Am] đâu để lại vầng [E7] trăng chếch bên [Am] cầu.
[Am] Hỡi người em gái dòng sông [C] cũ
Khi tiếng quân [Dm] reo vẫn còn [G] vang khắp cõi [C] bờ
[E] Thì buồn làm chi cho mưa rơi
Quên niềm thương [Am] nhớ mỗi khi chiều tà ngày [E7] trôi.
[Am] Bao giờ nguôi hết sầu nhân [C] thế
Muôn sắc hoa [Dm] tươi sẽ vào [G] xuân đón tôi [C] về
[E] Đem nửa vầng trăng thu năm xưa
Em ghép cho [E7] tròn như duyên đôi mình [Am] mơ.
Có người [Am] về bụi đường nhuộm áo phong [G] sương
Vòng hoa [C] trắng tặng [E7] trao anh trai chiến [Am] trường
Niềm thương mến dâng lên ngập [F] tràn
Người năm [C] cũ bao năm mỏi [Em] mòn
Nửa vầng [Am] trăng và nửa vầng [E7] trăng ghép cho [Am] tròn.