1. Chiều [Em] buồn nhớ tới nội [A] tôi
Người tôi thương [Em] mến nhất trên cõi đời
Ngày [Bm] tôi lên bốn tuổi đời
Cha thời một [B7] nẻo mẹ thời một nơi.
2. Nội [Em] đành ôm cháu về [A] nuôi
Một sương hai nắng xá chi thân [Em] già
Trầu [Bm] xanh dăm nọc sau nhà
Hái từng lá [B7] bán nuôi tôi nên [Em] người.
ĐK:
Hai mươi [G] năm xa biệt làng [C] quê
Cất bước ly [A] hương thương nội già sớm nhớ chiều [Em] trông
Ngày chờ [A] mong tin cháu nội xa
Cánh chim lạc [D] loài phiêu [B7] bạt xứ lạ trời [Em] xa.
Nhưng hôm [G] nay con trở về [C] đây
Vẫn mái hiên [A] xưa dăm nọc trầu héo úa vàng [Em] hoe
Giờ tìm [A] đâu bóng dáng nội xưa
Khói hương mịt [D] mờ thương [B7] nội xa lìa trần [Em] gian.
3. Tiền [Em] tài danh lợi mà [A] chi
Phù du như chiếc lá rơi bên [Em] đường
Làm [Bm] sao sánh nổi ơn người
Nội ơi con [B7] nhớ muôn đời nào [Em] quên.