Ai thả [Em] buồn cho nỗi nhớ chiều [Am] nghiêng
Khiến hai [B7] kẻ xa nhau vời vợi [Em] quá
Hạt sương [B7] mai lá vàng rơi vội [C] vã
Tiếc tan [B7] nhanh khi gặp ánh mặt [Em] trời.
Một nỗi [Em] buồn là nỗi nhớ chơi [Am] vơi
Vẫn đậm [G] sâu ở đôi bờ tâm [B7] tưởng
Ai vẫn [Em] hướng về [E7] nhau dẫu cách xa đến [Am] vậy
Nơi muôn [B7] trùng vẫn kề cận bên [Em] nhau.
[E] Thương một [Abm] thời mà mãi đến ngàn [C#m] sau
Em vẫn [F#m] giữ mặc mùa vàng thay [B7] lá
Tay tìm [C#m] nhau ấp iu kề bên [F#m] má
Xa một [B7] đời biết quên nổi không [E] anh.
Nỗi niềm [Em] riêng là cảm xúc trong [Am] xanh
Yêu tha [B7] thiết dành cho thơ không [Em] cạn
Chất liệu thi [B7] ca chan vào trong câu [C] chữ
Viết để cho [B7] mình thỏa hạnh phúc đam [Em] mê.