1. Nợ [Dm] tình, biết trả làm sao [F] đây
Liệu kiếp [C] sau ta có còn gặp [Dm] lại
Thương [Bb] nhau từ thuở ngây thuở [G] dại
Lớn lên [Em] rồi hạnh phúc trao về [A7] ai.
2. Hoa [Dm] đẹp là hoa ở trên [F] cây
Cũng như [G] em đẹp khi mình em [Dm] vậy
Anh [Bb] như kẻ lãng du phúc [G] hạnh
Được em [A7] thương khi em tuổi xuân [Dm] xanh.
ĐK:
Em [Dm] ơi! Nợ tình trả sao cho [G] đành
Kiếp [C] này không hết có được [F] không
Anh [Gm] mong em xót tình quay [Bb] lại
Để anh [A7] trả nợ tình hết cho [Dm] em.
3. Duyên [Dm] mình chắc chỉ còn đây [F] thôi
Lệ cứ [G] rơi em cứ hoài bước [Dm] vội
Sao [Bb] không gửi đến nhau cơ [G] hội
Để thương [A7] nhau không phải nợ tình [Dm] nhau.