1. Đã biết ta yêu lầm [Am] lỡ anh cũng đâu [Dm] ngờ tình [E7] trôi không bến [Am] bờ
Vào một ngày mình gặp [Dm] nhau thì anh đã biết [G7] rằng đời anh sẽ khổ [C] đau [Am]
Như giấc mơ [Dm] về dông bão ê [E7] chề đường vào tình như khói [Am] mê
Kiếp [A7] nào mình nợ [Dm] nhau mà vương vấn trong [E7] đời trần gian mãi không [Am] rời.
2. Vẫn biết yêu đương mù [Am] lối nhưng vẫn yêu [Dm] hoài chỉ [E7] xin em hiểu [Am] rằng
Rằng một người vì yêu [Dm] em càng thêm nhung [G7] nhớ vì sợ ngày em cách [C] xa [Am]
Không biết bao [Dm] giờ anh sẽ không [E7] còn làm người yêu của [Am] em
Chẳng [A7] thà mình đừng [Dm] quen đừng lưu luyến ban [E7] đầu thì đâu có u [Am] sầu.
ĐK:
Mưa giăng giăng chiều buồn không [C] em làm anh nhớ [E7] thêm bao ân ái mặn [Am] nồng
Từng đêm ôm hình [F] bóng giết chết con tim [Dm] anh mỗi ngày em biết không [Am] em
Cho cay đắng dâng [Dm] thêm cho [G] duyên kiếp lênh [C] đênh lầm [E7] lỡ một mối [Am] tình.
3. Đếm bước đau thương từ [Am] đó nhưng lỡ yêu [Dm] rồi vẫn [E7] yêu em suốt [Am] đời
Thà một lời làm anh [Dm] đau còn hơn em [G7] nói rằng đời này chỉ có [C] anh
Mơ ước tan [Dm] tành thôi cũng xin [E7] đành vùi tình này sâu đáy [Am] tim
Ước [A7] nguyện được cùng [Dm] ai giờ xa lắm trong [E7] đời hồn tan nát tơ [Am] bời.