1. Em [G] thôi là em ngày nào
Anh thôi một gã si [C] tình
Em thôi mộng mơ, giận [Am] hờn
Anh [D7] thôi dại cuồng, đắm [G] say.
Em [G] nay trầm tư một mình
Anh như một gã vô [C] tình
Em nghe hồn chai lịm [Am] dần
Anh [D7] vàng khói thuốc in [G] tay.
ĐK1:
Níu lấy đời [Bm] nhau, người [C] ơi!
Môi hôn thôi hết nồng [Am] nàn
Ðôi mi hoen úa lệ [G] tràn
Rượu [D7] tình chỉ còn men [G] cay.
Níu lấy đời [Bm] nhau, người [Em] ơi!
Ðau [C] thương lạc thú tình [Am] đời
Thôi vươn tay kéo mặt [G] trời
Chặng [D7] cuối đời người có [G] nhau.
2. Em [G] thôi ngồi đan mộng dài
Anh thôi ôm cánh vai [C] gầy
Bên gương em dáng u [Am] hoài
Anh [D7] bên rượu tìm lãng [G] quên.
Yêu [G] đương, cuộc vui của người
Tan theo cơn lốc tháng [C] ngày
Xoay thêm chiều sâu vực [Am] tình
Tâm [D7] hồn rách nát, hư [G] hao.
ĐK2:
Níu lấy đời [Bm] nhau, người [C] ơi!
Tuy mang bao vết nhọc [Am] nhằn
Cây xanh, nay hóa cội [G] cằn
Vẫn [D7] còn nụ chồi mong [G] manh.
Níu lấy đời [Bm] nhau, người [Em] ơi!
Dây yêu thương dẫu lỡ [Am] làng
Nương theo cơn gió bẽ [G] bàng
Buộc [D7 ]cánh diều tình giữ [G] nhau.