1. Biết trước sẽ [F] đau em à nhưng mọi chuyện rồi [Em7] sẽ qua
Em vẫn còn tương [Dm7] lai em phải yêu thêm [G7] ai chẳng lẽ anh [C] níu em hoài
Mãi [F] bận rộn như anh theo sau anh đôi [Em7] khi em buồn anh [Am] nào đâu biết
[Dm7] Sợ anh lo lắng nên [Em7] em cứ mãi lặng [Am] im.
ĐK:
Nụ cười đã [F] tắt đằng sau nước mắt
Người vì anh cố [Em] níu duyên chỉ toàn nhận lấy ưu phiền
Chỉ vì anh vô [Dm7] tâm một điều đơn giản [G7] lắm
Chăm lo em anh cũng [C] không trọn vẹn.
Chẳng ngờ người đến [F] sau hiểu rằng anh đã [G] sai
Nên làm điều [Em] ngược lại [Am]
Ngày trôi mưa [Dm7] thấm nhìn nhau lạ [Em7] lẫm em yêu [Am] ai rồi
Buồn ơi đau [F] hơn dày vò cô đơn
Từng dòng tin đến [Em] vô tận chờ hoài vẫn thấy im lặng
Nhận ra sau tất [Dm7] cả mọi lần anh vấp [G7] ngã
Không đau bằng [C] như lúc này.
Nhìn mưa anh thấm [F] sâu ngoài trời mưa rất [G] lâu
Chỉ biết tự [Em] trách mình [Am]
Lạc mất [Dm7] em anh mới [Em7] biết anh đã [Am] sai.
2. Vì anh đâu biết [F] rằng anh như đang ngồi nơi đáy [Em7] giếng
Quanh em bao người trác [Dm7] tuyệt em chẳng rung [G7] động cũng vì yêu [C] anh
[F] Mọi chuyện dường như đã đi quá xa tất cả những giới hạn của [Em7] em
Nên [Am] điều gì đến sẽ [Dm7] đến anh không thể níu tay [E7] em.