1. Vội vàng nhặt những chiếc [Am] lá
Rụng rơi trong những tiếng [F] thu
Vắt ngang như dãi lụa [C] mền
Khoảng trống âm thầm dẫn [Dm] lối
Em có còn là tia [G] nắng
Đắm say người [E7] qua.
Mảnh trời mây trắng xa [Am] vắng
Ngày thu giăng lưới mắt [F] ai
Dáng quen sao hóa lạnh [C] lùng
Sương gió bao mùa thay [Dm] đổi
Tuổi trẻ bây giờ quên [G] lãng
Cuốn theo hư [E7] vô.
ĐK
Như cánh chim lạc [Am] bầy
Màu thu nào em [Dm] đi
Mây tím buồn thương [C] nhớ
Lả lơi thân mệt [Am] nhoài
Luyến lưu thay cố nhân đâu [Dm] còn
Bao dặm trường xa [E7] cách
Ai làm cho hoa lá phai [Am] màu
2. Tà dương kia sớm đã [Am] tắt
Còn chi đâu nữa ngóng [F] trông
Cuối thu lữ khách về [C] đâu
In dáng thân quen nhỏ [Dm] bé
Rả rích mưa đầy trên [G] lối
Nhớ chi buồn [E7] hiu
Biệt ly chỉ có xơ [Am] xác
Rồi cô đơn kia tới [F] thăm
Nhớ thương thương nhớ dần [C] qua
Liễu rũ âm thầm trong [Dm] gió
Bao cánh hoa tàn rơi [E7] xuống
Hát ru thân [Am] ai.