1. Mười năm [Em] xa anh [D] mang đời phiêu [Em] lãng
Nhìn quê [Am] hương qua [D] chứng tích điêu [G] tàn
Triều Đông [Em] hải thì thầm bờ cát [Am] trắng
Truyện tình [D] người nối nhịp thở Trường [Em] Sơn.
2. Mười năm [Em] đi anh [D] quên mình sậy [Em] yếu
Gầy đôi [Am] vai từ [D] thuở dựng quê [G] hương
Hồn lang [Bm] thang nghe núi rừng tấu [G] hợp
Bản tình [Bm] ca vô tận của Đông [Em] phương.
ĐK:
Mười năm [G] qua anh lầm lì phố [C] thị
Mộng rừng [D] sâu nên khóe lệ sầu [Em] đau
Tay anh [C] với trời cao chim ủ [Em] rũ
Đời lênh [G] đênh đời lênh [D] đênh thu cánh nhỏ về [Em] đây.
Và ngày [G] ấy anh trở về phố [C] thị
Đường chiều [D] qua còn rợp khói tang [Em] thương
Trong mắt [C] biếc mang [D] nỗi hờn thiên [Em] cổ
Vẫn chân [D] tình như mưa lũ biên [Em] cương.
3. Mười năm [Em] sau anh [D] băng rừng vượt [Em] suối
Tìm quê [Am] hương trên [D] vết máu đồng [G] hoang
Chiều mây [Bm] trôi như hồn ai hận [G] tủi
Dòng sông [D] xưa nghe chừng nghìn huyết [Am] lệ còn sầu [Em] vương.