1. Những mùa trăng năm [G] xưa anh còn nhớ hay đã quên [C] rồi
Thuở [G] còn hai đứa bên [C] nhau anh thường hẹn [D7] em những lúc trăng [G] lên
Tình em trao cả về anh bằng lời yêu đương với tất cả chân thành
Em nguyện trọn đời một lòng sắc [Am] son dù trăng có lặn và sao có [D7] mờ.
Những mùa trăng mênh [G] mang con đường trắng mình thiết tha [C] về
Phố [G] buồn cho ngõ thêm [C] sâu anh càng ngẩn [D7] ngơ giây phút chia [G] ly
Đời em yêu chỉ mình anh dù ngàn phong ba chắc vẫn chẳng thay lòng
Em chỉ sợ rằng tình mình dở [Am] dang lỡ khi mất [D7] anh em khóc suốt đời [G] thương.
ĐK:
Anh ơi [G] anh mình [C] yêu nhau từ ngày [G] nào
Có phải trong đêm dạ hội năm ấy
Đôi mình gặp [C] nhau khi ánh trăng [D] lên
[G] Em vẫn nhớ từ lâu lòng thấy rạo rực với lời hẹn [D] đầu
Khiến em ngại ngùng vì lời yêu anh ngỏ
Khi yêu là [D7] thế nửa mừng nửa [G] lo
2. Đến mùa trăng năm [G] nay nơi đồn vắng anh vẫn trông [C] chờ
Hỡi [G] người yêu dấu phương [C] xưa có còn mộng [D7] mơ những lúc trăng [G] lên
Thời gian hay thử lòng nhau vì người yêu nhau mãi mãi phải trung thành
Cho dù ngàn dặm mình vẫn có [Am] nhau để trăng mãi đẹp và sao mãi [D7] đầy.
Cũng mùa trăng không [G] lâu anh cầm phép vui vẻ đi [C] về
Để [G] đền năm tháng xa [C] nhau anh hẹn cùng [D7] em chung bước nhịp [G] cầu
Một đêm khung cảnh mùa thu chuyện người yêu nhau khép kín mảnh trăng đầy
Ân tình nhiệm màu gầy dựng lứa [Am] đôi mình không gian [D7] dối trọn đời bên [G] nhau.