1. Sẽ khóc [Em] nữa hay là thôi. Hết những phút xôn xao [Am] rồi
Sẽ khóc [B7] ngất hay cười vui, khi cô đơn dựng như [Em] núi
Sẽ đến [Em] uống khô dòng sông. Khát khát [Bm7] cháy môi [Am] ta kìa
Có nước mắt ta [B7] hy vọng, sống đến lúc trời [Em] đất lìa
Một ngày [G] cười không tiếng. Gục đầu vào đền [B] thiêng
Ta giơ tay lên [Am] trời, trời chiều cũng [B] câm lặng
Vẫn cố đến nơi bình [Em] yên. Dang hai tay nằm trên [Am] cát
Hát khẽ hát câu nào [F] nhớ, như [B] nằm mê mà [Em] thôi.
2. Đã xuống [Em] suối ngâm bài chân, vẫn cứ xót đau chân [Am] trần.
Đã xuống tuyết chôn [B7] vùi thân. Không nguôi ngoai thân đang [Em] nóng.
Đã đến uống khô dòng [Em] sông. Vẫn khát cháy môi ta [Am] kìa
Đã khóc ngất trong [B7] hy vọng. Đã héo hắt cười [Em] xé lòng.
Một ngày cười không [G] tiếng. Gục đầu vào đền [B] thiêng
Ta giơ tay lên [Am] trời. Trời chiều cũng [B] câm lặng
Vẫn cố đến nơi bình [Em] yên. Dang hai tay nằm trên [Am] cát
Hát khẽ hát câu nào [F] nhớ. Như [B] nằm mê mà [Em] thôi.