1. [Dm] Anh từng tin câu hứa hai đứa yêu [Am] xa
“Sẽ không đổi [Bb] thay hẹn thề cùng [C] mây tình đẹp biết [F] mấy
[Dm] Khi gặp em hôm ấy anh đứng ngây [Am] ra
Mắt môi từng [Bb] trao mà giờ người [C] trao mắt môi người [Dm] nào.
2. [Dm] Anh nhận ra thương nhớ chỉ mỗi anh [Am] mang
Cách xa thì [Bb] ngăn làm sao tình [C] yêu nhạt nhòa năm [F] tháng
[Dm] Em giờ đây có lẽ đã bước sang [Am] trang
Thế gian còn [Bb] riêng mình anh khóc [C] than cùng với đêm [Dm] tàn.
ĐK:
Anh phải làm sao [Dm] đây nỗi buồn đang bao [Am] vây
Đắng cay anh giữ trong [Bb] lòng đêm nay chỉ [C] còn mình anh với [F] mây
Vì lời hẹn thề ta [Dm] trao khi xưa nên anh còn chờ [Am] mãi
Quá yêu em nên đêm [Bb] dài anh đau chẳng [C] thể nói cho [Dm] ai.
Không hẳn là cô [Dm] đơn nhưng buồn hơn cô [Am] đơn
Mấy năm trông ngóng em [Bb] về anh luôn tưởng [C] tình sẽ tốt [F] hơn
Giờ người trở về nhưng [Dm] vui bên ai kia sao người lại [Am] nỡ
Trách anh đã quá dại [Bb] khờ đời này chẳng [C] đẹp như giấc [Dm] mơ.
* [Dm] Từng say đắm như thế nay sao người [Am] quên mất rồi
Giờ thì anh [Bb] tin yêu ai nữa [C] đây khi anh từng [F] yêu nhất người
[Dm] Vì anh đã không tốt hay do mình [Am] xa cách thôi
Câu hứa trên [Bb] môi chỉ toàn là gian [A7] dối. [B7]
Tăng tone [Dm] -> [Em]
ĐK:
Anh phải làm sao [Em] đây nỗi buồn đang bao [Bm] vây
Đắng cay anh giữ trong [C] lòng đêm nay chỉ [D] còn mình anh với [G] mây
Vì lời hẹn thề ta [Em] trao khi xưa nên anh còn chờ [Bm] mãi
Quá yêu em nên đêm [C] dài anh đau chẳng [D] thể nói cho [Em] ai.
Không hẳn là cô [Em] đơn nhưng buồn hơn cô [Bm] đơn
Mấy năm trông ngóng em [C] về anh luôn tưởng [D] tình sẽ tốt [G] hơn
Giờ người trở về nhưng [Em] vui bên ai kia sao người lại [Bm] nỡ
Trách anh đã quá dại [C] khờ đời này chẳng [D] đẹp như giấc [Em] mơ.