1. Tôi ở tận miền biên thùy [Am] xa về thăm thành phố [C] này
Về thăm những [F] người chưa từng [G] nghe hai tiếng gió [C] sương
Mà sao lòng [E7] thấy buồn nhiều tuy thành phố [Dm] vui tuy thành phố [E7] đẹp.
2. Tôi gặp lại người yêu ngày [Am] xưa nhìn tôi buồn cúi [C] mặt
Nàng đã lấy [F] chồng quên người [G] xưa đi lính miền [C] xa
Chợt nghe buồn [Dm] đến buồn hơn những lần biên [E7] giới trời chiều đổ [Am] mưa.
ĐK:
[Am] Thành phố vui [F] say [Em] ngả nghiêng ánh [Am] đèn
Điệu nhạc trong vũ [C] trường nghe chói [Dm] tai hơn tiếng [E7] đàn
Mọi người ở [Dm] đây thản nhiên [E7] quên đi chiến [F] tranh đang [E7] tàn phá quê [Am] hương
[F] Mọi người ở [Dm] đây thản nhiên [G] sống với sa [C] hoa vui [A7] hạnh phúc riêng [Dm] mình
Chẳng cần biết [E7] đến đêm [F] đêm ngoài chiến [Dm] tuyến bao [F] nhiêu người đau [E7] đớn
Bao [F] nhiêu người ngã [E7] gục âm thầm [Dm] từ [G] giã trần [C] gian. [F] [E7]
3. Thôi trở về biên thùy [Am] xa tìm vui bên chúng [C] bạn
Từng đêm giết [F] giặc quên thời [G] gian quên kiếp gió [C] sương
Chỉ xin về [E7] phố khi quê [Dm] hương tàn chinh [E7] chiến khi thanh bình mà [Am] thôi.