1. Sài [Am] Gòn bây [Fmaj7] giờ còn có ai [Am] đâu
Chẳng tìm [Am7] thấy cụm [D7] mây nào [G] trôi trên [E] đầu
Bâng [Esus4] khuâng một [Am7] bức tranh vân [Dm6] cẩu
Người về đứng [Bdim] ngắm lòng buồn sao [E7] đâu.
2. Sài [Am] Gòn bây [Fmaj7] giờ còn mỗi tên gọi [Am] thôi
Thời rực [Am7] rỡ Hòn [D7] Ngọc Viễn [G] Đông đâu [E] rồi
Lung [Esus4] linh một [Am7] ánh trăng muôn [Dm6] thuở
Người về như [Bdim] trăng [E7] ôm Sài Gòn [Am] đêm.
ĐK:
Sài Gòn muốn [A] quên [C#m] mà thật khó [F#m] quên [Esus4]
Như yêu nhau [D] rồi cả đời luôn nhớ [C#m] tên [F#m]
Sầu dâng tiếc [Bm7] nuối như [Esus4] loài ong hút [F#m] mật [G#dim]
Biết làm sao [F#m] đây khi [Esus4] rừng hoa hóa [E] đá. [E7]
Sài Gòn muốn [A] quên [C#m] mà thật khó [F#m] quên [Esus4]
Như yêu ai [D] rồi trọn đời yêu mãi [C#m] thôi [F#m]
Chàng thơ đứng [Bm7] ngóng bên [Esus4] đường xưa già [F#m] cũ [G#dim]
Mưa đầm quán [Esus4] rượu [E7] mắt nàng âm [F] u.
3. Sài [Am] Gòn muôn [Fmaj7] đời gọi mãi tên [Am] thôi
Dù chẳng [Am7] thấy đàn [D7] chim [G] nào bay ngang [E] trời
Ôi những trái [Esus4] tim Sài [Am7] Gòn nghìn đêm óng [Dm6] ả
Sài Gòn vẫn [Bdim] là tình [E7] yêu trong tim [Am] tôi.