Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
1. Người về cuối con [C] sông
Chiều theo tà áo [G] hồng [Dm]
Vệt nắng bò lên [Em] tóc
Xốn xang tình mênh [G7] mông.
Người giờ đã qua [C] sông
Lệ trôi dòng nối [G] dòng [Dm]
Lòng nhắc lòng thôi [Em] nhớ [G7]
Sao hồn mãi đợi [C] trông.
ĐK:
[C] Người bỏ người bên [F] sông
[C] Tiếng gió buồn trong nắng
[F] Đôi mắt nhìn xa vắng
[Am] Lòng tan nát cõi [G7] lòng.
2. Một mình đứng bên [C] sông
Nhìn hai dòng nước [G] cuộn [Dm]
Đò âm thầm rẽ [Em] sóng
Tiễn một người sang [G7] sông.
Người từ giã con [C] sông
Về xa tận cuối [G] trời [Dm]
Buồn vương lòng se [Em] sắt [G7]
Nhớ người vừa sang [C] sông.