1. Nỗi buồn [Am] trong em chỉ còn thế thôi [G] à?
Sau những ngày [F] dài mỏi mệt, em cần anh thế [Em] mà
Cần đôi [Am] tay ôm em và nói em [G] à
Có anh [Dm] mà, đừng khóc, chuyện sẽ [E7] qua.
2. Nỗi buồn [Am] vơi hay anh nhạt mất đi [G] rồi?
Như những nụ [F] cười nhạt khi anh phải đi rất [Em] vội
Thời [Am] gian bên em có lẽ anh đã phung phí [G] rồi
Thôi nhé mình [Dm] cũng chẳng [E7] cần phải thành [Am] đôi.
ĐK1:
Kể từ [Am] hôm nay em sẽ khác đi [G] nhiều
Sẽ không [F] còn vì ai mà [G] hết lòng [C] yêu
Chuyện đã [Dm] lỡ xem như một cuốn phim chợt dừng [Am] lại ở đoạn hết yêu
Cố [B7] níu kéo chỉ khiến cõi lòng này thêm [E7] yếu.
Đừng gọi [Am] em, nói là anh nhớ em [G] nhiều
Nếu nhớ [F] nhiều sao để em [G] khóc quạnh [C] hiu
Đừng khiến [Dm] trái tim em lại phải đau sau thật [Am] nhiều chuyện đã xảy ra
Yêu [B7] đến mấy cũng chỉ [E7] là người lạ thoáng [Am] qua.
ĐK2:
Em sẽ khác đi [G] nhiều
Sẽ không [F] còn vì ai mà [G] phải mềm [C] yếu
Thổi chiếc [Dm] nến lung linh thổi tắt đi những kỷ [Am] niệm mình từng sẻ chia
Yêu [B7] đến mấy cũng trở thành những điều vô [E7] nghĩa.
Đừng gọi [Am] em, nói là anh nhớ em [G] nhiều
Nếu nhớ [F] nhiều sao để em [G] khóc quạnh [C] hiu
Đừng khiến [Dm] trái tim em lại phải đau sau thật [Am] nhiều chuyện đã xảy ra
Yêu [B7] đến mấy cũng chỉ [E7] là người lạ thoáng [Am] qua.