1. Khi [Dm] ta thơ ấu mặt cười vui
Nhìn xung [Am] quanh ta thấy đời ngàn tiếng [Dm] cười
Nhìn nhân [C] gian người [Gm] đời hóa màu [F] hồng
Ai [C] cũng là chân [Dm] tình lòng người yêu dấu mênh [Bb] mang. [A7]
2. Hôm [Dm] nay ta lớn lên nhiều hơn
Nhìn nhân [Am] gian thấy ngỡ ngàng người hai [Dm] lòng
Người hai [C] mang người lừa dối chân [F] tình
Sau nét mặt như con [Dm] người là âm [A7] mưu tráo trở hai [Dm] mặt.
ĐK:
[Dm] Ta đã sống ra [C] sao
Mà khắp nơi [Bb] nơi người đời oán ghét [Am] ta
[Gm] Ta nào biết ta [Bb] sai
Nên vẫn dối [C] dang vì đồng tiền hai [A7] mang.
[Dm] Khi nằm xuống thiên [C] thu
Đâu có đem [Bb] theo được gì là của [Am] ta
[Gm] Khi nằm xuống thiên [Bb] thu
Chỉ có đem theo được [A7] điều ta đã [Dm] cho.
3. Khi [Dm] ta hỏi thật lòng ta
Sẽ ra [Am] sao khi trở thành người hai [Dm] mặt
Rồi mai [C] đây người đời có tin [F] ta
Hay cả đời ta [Dm] phải chịu là người mang tiếng hai mặt
Vì nhân [C] gian chỉ giữ người chân [F] tình
Không có chỗ cho [Dm] người cả đời mang tiếng hai mặt.