1. Người em mến [Am] yêu, chẳng cần bay bướm xa hoa
Chẳng cần danh tiếng cao [Dm] sang, chẳng [E7] cần đưa đón trao [Am] hoa
Người em mến [E7] yêu không nói nhưng rồi mau quên
Không hứa bao điều cao [G] xa như nắng ban chiều phôi [E7] pha.
2. Người em mến [Am] yêu chỉ cần câu nói đơn sơ
Thật thà như đếm trên [Dm] môi, thật [E7] lòng yêu có em [Am] thôi
Hồn em ngất [E7] ngây khi tóc em kề vai anh
Khi mắt em nhìn mây [G] bay, đắm [E7] say cho tình muôn [Am] mầu
ĐK:
[Am] Trong tim em khi đã yêu [G] anh
Tình em tha thiết bao [F] la, tình em thắm nồng ân [Am] ái
[Dm] Trong tim em khi đã yêu [F] anh
Lung linh mây nước trong [E7] xanh
Trìu mến yêu thương chân [Am] thành.
Chàng [E7] đến khi nào em [Am] khóc, dìu dắt em vào giấc [E7] mơ
Chàng đến khi nào em nhớ, vuốt [G] ve cho em nồng [C] nàn
Chàng [E7] đến khi trời băng [Am] giá, sưởi ấm tâm hồn khát [G] khao
Chàng đến khi đời giông [E7] tố, nắm tay cho em niềm [Am] tin.
3. Người em mến [Am] yêu, trải lòng như nắng ban mai
Thả tình cho gió lên [Dm] khơi, mộng [E7] dài trên khắp non [Am] cao
Lòng em đắm [E7] say, trao hết anh ngàn yêu thương
Trao hết khung trời bao [G] la, thiết [E7] tha yêu anh muôn [Am] đời.