1. Em đã [Bb] thấy hối tiếc cuộc tình mình [C] chưa
Hay là em [Am] cứ ngu ngơ cố giả [Dm] vờ
Người ấy có thật [Bb] sự yêu em nhiều [C] không
Hay chỉ mượn yêu [Am] thương để lấp đầy khoảng [Dm] trống.
2. Rời bỏ [Bb] anh liệu em có hạnh phúc [C] không
Hay là nước [Am] mắt niềm đau em phải gánh [Dm] chịu
Dù cho [Bb] anh xem em như cả bầu [C] trời
Nhưng đến cuối [Am] cùng người em chọn chẳng phải [Dm] anh.
ĐK:
Giờ hai ta ngược [Bb] lối cố níu kéo cũng phải xa [C] nhau
Vì một người đến [Am] sau em xem là tất [Dm] cả
Chẳng còn gì lưu [Bb] luyến khi trái tim anh quá tổn [C] thương
Nên ta chẳng [Am] thể bước tiếp chung một con [Dm] đường.
Bởi vì người yêu thương [Bb] em chỉ đến duy nhất một [C] lần
Mà em lại buông [Am] tay xem như anh chẳng tồn [Dm] tại
Mặc cho anh yêu [Bb] em nhưng em muốn dừng [C] lại
Vậy thì em cứ [Am] bước bên ai xem là hạnh [Dm] phúc.