1. Tình đơn [C] phương, anh cứ [G] mang
Bởi [Am] anh vẫn biết được [Em] rằng
Giờ bên [F] em có mấy [C] người
Con tim [Dm] em đang phân [G] vân.
Rồi một [C] hôm anh biết [G] rằng
Anh [Am] chỉ là người [Em] thừa
Vì em [F] đã chọn [Em] lựa là không yêu [Am] anh.
2. Giờ anh [C] như trong vở [G] kịch
Đau [Am] lắm mà vẫn mỉm [Em] cười
Người em [F] yêu chắc rất [C] vui
Khi anh [Dm] ta được lên [G] ngôi.
Điều may [C] mắn anh có [G] được
Trong [Am] những hàng ngàn [Em] điều
Là em [F] thôi vậy mà [C] anh
Vô [Dm] dụng đánh [G] mất em [C] rồi.
ĐK:
Người tàn [C] nhẫn đến mức để anh trông [G] thấy được rằng
Người đang [Am] trong tay ai ôm hôn ở [Em] trước mặt anh
Thời khắc [F] ấy anh như cây khô gục [Em] ngã bên [Am] đường
Mỗi bước [Dm] đi như vạn mũi dao đâm vào [G] tim.
Đời nhiều [C] lắm những lối để cho em [G] sẽ lựa chọn
Tại sao [Am] em yêu thương ai kia sao [Em] chằng chọn anh?
Lời nói [F] dối trên môi chúc em hạnh [Em] phúc bên [Am] người
Là vai [Dm] diễn lạnh lùng đến tê buốt của [G] anh, em biết [C] không.