Giảm (b)
[Dm]
Tăng (#)
1. Chiều [Dm] chiều lặng nhìn qua [G] sông
Buồn ơi sóng dâng trong [Dm] lòng
Bây giờ người thương kẻ [F] nhớ
Người đành [Am] sao ngoảnh mặt làm [Dm] ngơ.
2. Lòng [Dm] đành đành bỏ dòng [G] sông
Từ khi em bước theo [Dm] chồng
Con đò nằm im soi [F] bóng
Người tình [G] ơi có [A7] nghe buồn [Dm] không.
ĐK:
[Dm] Em em [G] lấy chồng xa quê có [Dm] mấy sông buồn
Sông vẫn buồn quạnh [G] hiu
[Dm] Xa nhau [G] rồi làm sao quên [Dm] được
Em [F] ơi dù [Am] duyên kia lỡ [Dm] làng
[C] Em em lấy chồng đi xa
Em bỏ [Dm] sông [G] quê bỏ quên ân [Dm] tình
Một người buồn ngồi [G] trông trên bến [Dm] sông
[C] Nghe xót xa người [Am] đã thay [Dm] lòng.