1. [F] Luôn ở bên cạnh anh hay sẻ [Em] chia nỗi [Am] buồn
Nắm [Dm] lấy đôi tay của [G] anh xóa nhanh mọi [C] điều không vui
Cứ mãi là [F] bạn thế [G] thôi tim em [Em] thuộc về ai [Am] rồi
Để mình [Dm] anh cô đơn, đơn [G] phương thầm nhớ một [C] người.
Tại sao [F] em? Cho [G] anh kỷ niệm khó [Em] quên ngày nào cũng [Am] bên anh
Để [Dm] bây giờ đây chỉ trách hạnh phúc quá [G] mong manh.
ĐK:
Vì anh [F] biết anh [G] mãi là người đến [Em] sau em cũng không [Am] đành
Hai [Dm] ta gặp gỡ để [G] cho tình duyên phải [C] lỡ
Anh chẳng [F] thể ở cạnh phía [G] sau em chớ [Em] buồn làm anh thấy [Am] đau
Hãy [Dm] luôn hạnh phúc bước [G] tiếp bên người em [C] yêu.
2. [F] Khi đã yêu một ai không cần [Em] biết đúng [Am] sai
Dẫu [Dm] cho tương lai về [G] sau chỉ anh nhận [C] lấy nỗi đau
Ngồi nơi [F] đây ký [G] ức ngày ấy cứ [Em] bao [Am] vây
Để nỗi [Dm] nhớ tìm lại cho đến tận ngày mai [G] sau chẳng phai.
* Chẳng thể [F] hiểu một người cho [G] ta nụ cười
Không [Em] yêu xin đừng trao [Am] nhau phút [Dm] đầu
Để [G] cho tình duyên phải [C] lỡ.