1. Mệt [Am] rồi ngồi nghỉ nơi [C] đây thôi bên dòng [Dm] suối trong veo lả [Am] lơi
Mệt rồi nghỉ chân nơi [Dm] đây thôi trên phiến [E7] đá xanh rêu mượt êm
Mỏi [Am] rồi dừng lại bên [C] dốc kia nghe rừng [Dm] hát khúc ca tự [Am] do
Bồng bềnh dòng mây đang [Dm] trôi êm bỏ lại [E7] hết nỗi lo cuộc [Am] đời.
2. Dừng [Am] lại dù chỉ một [C] giây thôi để tìm [Dm] thấy ta trong lòng [Am] ta
Trở về với khoảnh khắc ngay [Dm] đây thương mình [E7] quá mỏi mòn trái tim
Tìm [Am] lại một lời nói [C] yêu thương đã vùi [Dm] lấp như trăng mờ [Am] xa
Và quỳnh hương sẽ ra [Dm] hoa bên thềm [E7 vắng đêm nay thật [Am] cười.
Mệt [F] rồi hãy nghỉ ngơi [G] thôi
Mỏi [E7] rồi hãy nghỉ chân [Am] thôi
Bộn bề áo [E7] cơm gác lại sau lưng.
Dòng [F] đời có cuốn trôi [G] xa
Chẳng [E7] màng áo gấm vinh [Am] qua
Ta ngồi nơi [G] đây ngắm trời mây [C] trôi
Mỉm [F] cười nắm lấy tươi [G] vui
Đừng [E7] buồn nữa nhé ai [Am] ơi
Cuộc đời bỗng [E7] vui cuộc đời bỗng vui.