1. Hết mùa đông nắng xuân lại [Dm] về
Ngắm vườn [Bb] bên thấy [C] mai đào [F] nở [Dm]
Trên gác nghèo đem bút đề [Gm] thơ
Ghi tình ta vào trong lòng [Dm] giấy
Rượu chẳng nồng chưa uống đã [A7] say.
2. Nghĩ tình yêu trắng như tường [Dm] vôi
Chắc chẳng [Bb] riêng có [C] ta và [F] người [Dm]
Nhân thế thì cảnh phù [Gm] du danh lợi thay tựa mầu [Dm] áo
Non nước [A7] mình chưa dứt khổ [Dm] đau.
ĐK:
Xuân về nơi trần [F] thế, chinh [Gm] chiến đã nhạt [Dm] phai
Ai [Bb] đó vui buồn có [A7] hay
Mình [Gm] ngồi ngắm xuân [Dm] qua, chợt lòng thấy thương [Gm] ta
Mấy xuân qua [A7] rồi, đời ta môi biếng [Dm] cười.
3. Nếu mùa xuân đến mang niềm [Dm] vui
Nếu tình [Bb] xuân đến [C] tô mộng [F] đời [Dm]
Xin thế sự thôi hết nổi [Gm] trôi
Xin trần gian tạm quên lừa [Dm] dối
Xuân gác [A7] nghèo thôi hết lẻ [Dm] loi.