1. Mỗi mùa Vu [D] Lan con thơ nhớ [G] mẹ
Mẹ ở miền [Em] quê quanh năm cút côi
Nhớ cây thông [C] già trước hiên nhà
Có con chim [A] nhỏ hót vang [D] trời
Nhớ sao ngày xưa, ngày [A] mẹ tiễn [D] đưa.
2. Tiếng hò ai ru nghe sao não [G] nùng
Muốn gọi mẹ [Em] ơi cho vơi nhớ thương
Ánh trăng cao [C] vời vẫn soi đời
Cũng như mắt [A] mẹ sáng soi [D] đường
Ước mong đời con ngày mai trở thành hiền [G] nhân.
ĐK:
Mẹ [G] ơi! Con nay khôn lớn nên [Em] người
Mẹ [C] ơi! Năm [A] nay con hứa trở [D] về
Đã bao lâu [C] rồi con [Am] nhủ lòng mình như [C] thế
Khi công danh [Am] thành con [D] trở về quê với mẹ.
Vầng [G] trăng đêm đêm soi sáng bên [Em] trời
Mà mẹ [Am] tôi nay [A] ra đi mãi không [D] về
Xót đau trong [C] lòng không [Am] còn được gặp mẹ [C] nữa
Chắp tay con [Am] nguyện xin [D] mẹ ở xa thứ [G] tha.