1. Những ngày [G] dài từ bình minh cùng tia nắng mai ngoài [G] trời.
Đoạn đường [G] là dòng xe nối [G7] đuôi miệt [C] mài.
[D7] Giờ nào cho [G] tới ?
Qua đến [C] trưa mong có nhau không tiện đường cho đón [G] đưa.
Hai chốn hai công [Em] việc thường khi khác [Am] giờ.
[D7] Đành thôi gắng [G] chờ !
Chorus :
[G] Chiều về hẹn đến bữa [G] tối !
Từng chỗ [G7] quen vẫn đi lâu [C] rồi.
Gặp là nghe [D7] đúng tiếng nói.
Không giống [D7] như nghe qua [G] khung trời.
[G] Gặp là chen bước chen [G] vai.
Đường phố [G7] quen ngón tay không [C] rời.
Chuyện gì ai [D7] đấy muốn nói.
Giữ trong [D7] ngày giờ này không [G] vơi.
2. Hết một [G] ngày, từ bình minh về cho đến đêm mệt [G] nhoài.
Dòng đời [G] kia trầm luân tấm [G7] thân miệt [C] mài.
[D7] Đầu hôm sớm [G] tối !
Chiều đến [C] nơi, lòng trống trơn trong ngày là không có [G] ai.
Không có ai chung [Em] một niềm vui lứa [Am] đôi.
[D7] Ngày trôi tháng [G] trôi !