1. [Dm] Yêu nhau trong cuộc [F] đời, mơ duyên tình dài gắn bó đôi [A7] lời .
[Gm] Ta quen nhau một [A7] ngày, thương nhau trọn đời, giữ cho lâu [Dm] dài.
[Bb] Khi chia tay lần [Gm] đầu, duyên chưa đậm [D7] màu cũng đã say [Gm] nhiều.
Một thời gian quen [A7] biết, tình ta tha thiết muôn [Dm] phần.
2. Nhưng không ai nào [F] ngờ, duyên đang mặn mà bỗng đã chia [A7] lìa
[Gm] Đêm chia ly lạnh [A7] lùng, đưa tay một lần, đến mai không [Dm] còn.
[Bb] Đêm nay không còn [Gm] dài, xin cho vài [D7] lời, chớ trách nhau [Gm] hoài
Lời từ ly êm [A7] ái, để đâu không nói đêm [Dm] này.
ĐK: Từ ngày mai ngăn [F] cách, hết [Dm] rồi là khi đưa [Bb] đón
[Gm] Có mấy ai không [Dm] buồn lúc duyên chưa [Bb] tròn thương [A7] mến
[Dm] Em lên xe hoa [A7] rồi! Biết [D7] rằng sầu để một [E] người
[A7] Rượu hồng chẳng được say mà đành lòng nếm chua [Dm] cay.
3. [Dm] Mây sao quên hạn [F] kỳ cho trăng buồn vì nhớ mãi câu [A7] thề.
[Gm] Mây đem mưa trở [A7] lại, mưa hay nhiều lời, khiến trăng mỉm [Dm] cười.
[Bb] Không! Trăm không ngàn [Gm] lần, không ai giận [D7] hờn nếu đã hay [Gm] rằng:
Lòng người như chiếc [A7] lá, nằm trong cơn gió vô [Dm] tình.