1. Nếu mùa [Am] xuân không về trên lối [C] cũ
Thì xuân đâu gợi [E7] nhớ kỷ niệm với người [Am] tình
Nhớ ngày [C] nào bên [G] nhau
Tay trong tay dìu [F] bước đường xuân nắng đẹp chan [Am] hòa
Trời xuân mây trắng bao [E7] la.
2. Nhớ mùa [Am] xuân hoa ngàn trên khắp [C] ngả
Màu hoa tươi đẹp [E7] quá chúc mừng đến tình [Am] mình
Bướm vàng [C] lượn xôn [G] xao
Như trao nhau lời [F] hứa mùa xuân nhớ về nơi [Am] này
Để [E7] cùng vui với tình [Am] người.
ĐK:
Mấy năm [Am] qua mùa xuân nào cũng [C] đẹp
Tình yêu càng tha [Em] thiết lời tình trao giữa mùa [C] xuân
Có bướm hoa làm [Am] chứng hẹn một mùa xuân [Dm] sau
Khi hoa xuân vừa [C] nở bướm xuân đến lượn khoe [Am] màu
Ta về sống mãi bên [C] nhau. [E7]
Đến năm [Am] nay mùa xuân vừa trở [C] lại
Người đi vì ngăn [Em] cách còn gì câu hứa ngày [C] xưa
Để ước mơ tàn [Am] úa người về miền xa [Dm] xăm
Hoa xuân không còn [C] thắm bướm xuân chẳng lượn khoe [Am] màu
Mùa [E7] xuân cũng buồn dạt [Am] dào.
3. Nếu người [Am] đi không về thăm chốn [C] cũ
Thì xuân ơi đừng [E7] đến kỷ niệm sẽ gợi [Am] buồn
Tưởng tình [C] mình nên [G] thơ
Như xuân tươi ngày [F] đó ngờ đâu đã vội phai [Am] tàn
Để [E7] người tan giấc mộng [Am] vàng.